Hôm nay :

Giám đốc 22 tuổi của công ty kẹo que

Trước khi thành lập nên cơ sở sản xuất của riêng mình, Lâm Huỳnh Thiện Lương đã trải qua gần 20 công việc khác nhau.

Khuôn mặt thư sinh, hiền lành trong đôi kính cận, nhưng câu chuyện cuộc đời mưu sinh của cậu thanh niên mới 22 tuổi này lại không kém sóng gió. Thiện Lương hiện là chủ cơ sở sản xuất kẹo que hạnh phúc ở TP HCM với sản lượng 100.000-200.000 cây một tháng, doanh thu bình quân khoảng 400 triệu đồng.

Sinh ra trong gia đình có 3 cậu con trai, quan niệm “tam nam bất phú” gắn chặt với Lương từ nhỏ. Nhưng trái lại, đam mê kinh doanh không khiến cậu lùi bước. Ngay từ khi mới 17 tuổi, Lương đã tập tành bán kẹo que, rồi sau đó thử sức 20 công việc khác nhau từ phát tờ rơi, bảo vệ, phục vụ, chùi toilet trong KFC, làm cò bất động sản cho đến MC, diễn viên...

22 tuổi, cậu thanh niên này đã trải qua gần 20 nghề khác nhau trước khi gầy dựng nên cơ sở kẹo que hạnh phúc.

Với số tiền dành dụm được chút ít, Lương lên kế hoạch kinh doanh. Vay thêm tiền bạn bè, cậu quyết định mở quán cà phê. Sau đó, vì không ký hợp đồng nên quán bị lấy lại mặt bằng, chiếc xe máy đi mượn cũng bị trộm mất. Gánh nặng mưu sinh và nợ nần đè lên đôi vai cậu sinh viên năm nhất, Lương làm đủ nghề để trang trải học phí và tồn tại. “Từng bán đủ loại hàng nên tôi tích lũy được 'kỹ năng mượn tiền' để xoay vốn. Tôi phải làm việc liên tục, có lúc làm bảo vệ 38 tiếng trong 2 ngày”, Lương chia sẻ.

Trải qua đủ mọi nghề, cuối cùng Lương quyết định quay lại với công việc bán kẹo que ban đầu. “Vì thiếu thốn hạnh phúc và tình yêu thương nên tôi muốn mang lại điều này cho những người khác. Kẹo que hạnh phúc bắt nguồn từ 3 nhân tố: người làm ra sản phẩm, sản phẩm và người bán sản phẩm”, Lương nói.

Cậu sinh viên này tiến hành gây dựng một đội nhóm bán hàng có ban quản trị, nhưng gặp khó khăn khi bị đối thủ chơi xấu, làm mất nguồn hàng dẫn đến phải đền hợp đồng cho đối tác. Để chủ động, anh quyết định tìm học cách làm kẹo que theo công nghệ từ Nhật Bản. Ngoài ra, Lương còn sáng tạo ra sản phẩm mới có hương vị kem kết hợp với kẹo dẻo chất lượng cao tạo nên khẩu vị phù hợp với mọi lứa tuổi. “Tôi đã thử nghiệm rất nhiều hương vị khác nhau từ Chocolate, vani, chanh, dâu... Do khách chê kẹo chocolate ngọt quá, kẹo chanh thì chua quá... nên tôi cải tiến chỉ chọn những hương vị chua vừa miệng như dâu, cộng với mùi thơm để sản phẩm tích hợp “2 trong 1”, đẹp và ngon miệng”, anh phân tích.

Để phát triển, Lương tiếp tục xoay vốn bằng mọi cách: mượn bạn bè, vay lãi suất cho đến cầm chiếc laptop tự tay dành dụm được...  Anh thuê một căn nhà 3 tầng làm xưởng sản xuất kẹo kết hợp cho thuê trọ những phòng còn dư.

Không sử dụng máy móc nhiều như người Nhật, Lương đánh mạnh vào giá trị thủ công, đào tạo nhân viên có tay nghề để “thổi hồn” vào sản phẩm. Cơ sở của Lương chia ra hai khu vực: nơi pha chế nguyên liệu được tách biệt và nơi chế biến sản xuất đại trà để mọi nhân viên phối hợp thực hiện các công đoạn: quậy nguyên liệu tạo nên thành phẩm, vào khuôn, thiết kế  hình dáng, sấy khô, đóng bao bì rồi phân phối tới thị trường. “Tôi không thích áp dụng máy móc nhiều quá vì phải đóng khuôn. Thủ công vừa theo ý mình vừa để khách hàng tùy ý đặt mẫu mình thích. Cho nên khách hàng đặt đơn hàng sỉ hay lẻ chúng tôi đều làm được", Lương giãi bày.

Ban đầu, anh gây dựng kênh bán hàng cả offline và online. Lương thu hút khách trên fanpage, website bằng những dịch vụ độc đáo, gần gũi giới trẻ như khắc tên, vẽ chibi... Anh kiếm những mối lớn từ cộng đồng fan Kpop với sản phẩm kẹo hình thần thượng, thu hút những người nổi tiếng tham gia các chương trình từ thiện để truyền thông thương hiệu.

Nhiều nghệ sĩ tham gia bán kẹo que hạnh phúc để quyên góp từ thiện.

Kẹo que đa dạng về chủng loại và giá thành từ 5.000 đến 15.000 đồng một cây theo mẫu có sẵn. Riêng những cây kẹo được đặt mẫu riêng, thiết kế chibi có giá 30.000 đồng. Người bán kẹo được hưởng 50-70% số tiền doanh thu. Lương cho biết hiện doanh thu bán hàng offline chiếm tỷ lệ 70%, nhưng anh rất muốn phát triển mảng online. Dịp Tết là thời điểm mang lại doanh thu cao cho cơ sở, một người bán kẹo đứng trên đường hoa Nguyễn Huệ (quận I) có thể mang về trung bình hơn 5 triệu đồng mỗi ngày.

Lương tuyển nhân viên làm kẹo chủ yếu là người khuyết tật và mồ côi để tạo giá trị nhân văn cho sản phẩm. “Tôi tuyển nhân viên tật nguyền từ trung tâm Hy Vọng, trại trẻ mồ côi và đào tạo cho họ. Sau đó chia họ vào những bộ phận với vai trò phù hợp", Lương cho biết.

Quá trình tuyển nhân viên bán kẹo của Lương rất gắt gao và kỹ lưỡng qua hai vòng: nộp hồ sơ và phỏng vấn. Trong dịp tuyển thời vụ ngày lễ Quốc khánh 2/9 vừa qua, có hơn 200 đơn ứng tuyển nộp về, qua vòng phỏng vấn Lương chọn ra 6 người bán kẹo vừa ý. “Tiêu chí được làm nhân viên bán kẹo là có duyên bán hàng. Chúng tôi cung cấp thông tin sản phẩm rồi yêu cầu ứng viên thử bán hàng xem sao. Việc bán hàng rất quan trọng vì chạm đến cảm xúc của khách. Nếu chỉ vô tình làm mất lòng khách thì sẽ ảnh hưởng đến cả một thương hiệu dày công gây dựng”, Lương nói.

Ngoài ra, Lương còn giúp những em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn vào lực lượng bán kẹo. Ban đầu, anh tặng mỗi em một giỏ kẹo để khi bán hết các em tiếp tục có vốn kinh doanh. Để tạo sự thiện cảm và tin tưởng từ khách hàng, Lương xây dựng hệ thống  đồng bộ như đồng phục, túi bao tử để trả lại tiền cho khách, danh thiếp cùng một giỏ kẹo có thiết kế bắt mắt.

Khởi điểm với nhóm 10 người vào tháng 6/2013, xưởng sản xuất kẹo được thành lập vào đầu tháng 6 năm nay, trong tháng tới xưởng đang gấp rút để chuyển lên thành công ty. Hiện cơ sở có 6 người làm kẹo và hơn 50 người bán kẹo trên toàn quốc. Lương  đang lên kế hoạch mở rộng thị trường, tạo lập đội ngũ chào hàng để phân phối kẹo vào các siêu thị, quán cà phê. Kẹo sẽ được thiết kế logo, tên theo từng quán cà phê; sản phẩm được đặt giữa bàn và tính tiền vào hóa đơn.

Hiện tại Lương vẫn đánh mạnh vào sản phẩm độc quyền là kẹo que, sau này sẽ phát triển thêm sản phẩm kẹo dẻo. Bên cạnh đó, anh đang xây dựng thị trường, đội nhóm tại những khu du lịch ở Vũng Tàu, Nha Trang, Đà Lạt với khách hàng chiến lược là các đôi tình nhân. “Ra bãi biển hóng gió mà có thêm cây kẹo ngọt thì thật thích. Các khu du lịch là một thị trường tiềm năng, nhất là ở các bãi biển - nơi kẹo que bán rất chạy. Tôi khảo sát thị trường rồi gây dựng đội nhóm ở đó, truyền tải cách bán hàng và khuyến khích họ tự mở rộng đội nhóm để tăng doanh thu, dần dần họ trở thành đại lý của mình”, Lương chia sẻ.

Theo internet,

Bỏ việc ngân hàng, bạn trẻ kiếm bạc tỷ từ nghề nhiếp ảnh

Từ bỏ vị trí chuyên viên tín dụng với lương tháng chưa tới 10 triệu đồng, Nguyễn Tuấn Tú quyết “rẽ ngang” để mở studio chụp ảnh cưới - nơi hiện mang về cho anh thu nhập tiền tỷ mỗi năm.

Khá thành danh trong giới chụp ảnh cưới tại Hà Nội hiện nay song ít đồng nghiệp biết rằng chỉ cách đây 2 năm, TuArts Nguyen (Nguyễn Tuấn Tú) vẫn ngày ngày đóng bộ sơ mi - quần âu, xách cặp đến ngân hàng, đi mời khách vay tiền rồi cần mẫn thu hồi nợ. Để có thêm thu nhập ngoài tiền lương dưới 10 triệu đồng hàng tháng, Tú thường nhận chụp những bộ ảnh cưới, thời trang... vào cuối tuần cho bạn bè, người quen. Đây là nghề tay trái anh có được khi còn là một sinh viên ngân hàng.

Ngã rẽ chỉ thực sự đến với Tú vào tháng 10/2012 khi mong muốn có một công việc kinh doanh riêng, được làm chủ, cộng với quan niệm không thể làm tốt nếu không chuyên tâm thôi thúc anh bỏ hẳn việc tại ngân hàng để lập một studio ảnh cưới chuyên nghiệp.


"Mọi người trong gia đình đều bất ngờ, phản đối. Chỉ bố tôi ủng hộ, bởi ông hiểu làm nghề này không đơn thuần là đi buôn một món hàng rồi đem về bán. Chụp bất kỳ thể loại ảnh nào cũng cần sự sáng tạo. Đổi lại, giá trị thặng dư sau mỗi sản phẩm sẽ là cơ hội để mình làm một ông chủ đúng nghĩa", Tú tâm sự.

Bài toán quan trọng đầu tiên của doanh nhân trẻ là xác định khách hàng mục tiêu.
Học ngân hàng, có 2 năm làm tín dụng doanh nghiệp, Tú cho rằng lợi thế của mình khi gia nhập thị trường ảnh cưới vốn đã rất chật chội là hiểu chuyện kinh doanh, vai trò của khách hàng, marketing và quản lý dòng tiền. Điều này càng trở nên quan trọng khi nguồn lực ban đầu để khởi nghiệp không quá dồi dào: 200 triệu tích góp và vay mượn được, bộ đồ nghề đang sử dụng và 4 nhân sự thân tín. "Tôi luôn cố gắng tiếp cận vấn đề đặt ra bằng suy nghĩ của một doanh nhân, không phải nghệ sĩ hay một thợ chụp ảnh", chàng trai có bề ngoài chín chắn hơn nhiều so với độ tuổi 25 nói.

Bài toán quan trọng nhất khi khởi nghiệp, theo Tú là định vị "sân chơi" và khách hàng mục tiêu. Xác định chưa thể nhắm tới phân khúc cao cấp, nơi khách hàng sẵn sàng chi 20-40 triệu đồng hoặc hơn cho một bộ ảnh cưới; cũng không đủ sức "bao sân" nhiều đối tượng khách như các đơn vị lớn, studio của Tú quyết định chỉ tập trung cho thị phần trung cấp. "Khách hàng mình hướng tới là những người trẻ - góp phần đảm bảo ổn định về lượng khách; thích sự độc đáo và có thể chấp nhận chi phí từ 10-15 triệu đồng cho một bộ ảnh", Tú giải thích.

Không chỉ vậy, doanh nhân trẻ này cho rằng không cứ giá rẻ là tốt. "Ai sử dụng dịch vụ cũng muốn mình "có lời", nên việc chăm sóc khách hàng cũng như chất lượng sản phẩm. Cái quan trọng, là khi chụp một bộ ảnh cưới với chi phí 10 triệu đồng, khách hàng phải thấy nó đáng giá 13-15 triệu", Tú nói.

Để làm được điều này, bên cạnh việc nghiên cứu quy trình in ấn, lựa chọn xưởng in thích hợp để cho màu sắc đẹp, một bí quyết được ông chủ trẻ này tiết lộ là sẵn sàng cho cô dâu mặc những bộ váy mới nhất tại cửa hàng để đi chụp - điều mà không phải studio nào cũng dám làm. "Ban đầu mình nhập váy với mục đích bán hoặc cho thuê trong ngày cưới, sau một vài lần mới mang ra làm váy chụp. Đây là cách mà ai cũng làm. Tuy nhiên, dần dà mình nhận ra việc mặc váy mới khiến khách hàng thấy được nâng niu, có lợi hơn cho việc chụp nên mới quyết định mạnh tay", anh bộc bạch.


Khi studio dần phát triển, với tư duy của một "banker", Tú nhận thấy thấy có nhiều bài toán liên tục phải tính lại, một trong số đó là vấn đề nhân sự. Anh cho biết, chi phí trả lương cố định hiện nay khoảng hơn 80 triệu đồng, chưa kể lương sản phẩm. Lúc đầu anh nghĩ tăng thu nhập là giải pháp để khuyến khích nhân viên nhưng không phải. "Trước đó họ có thể rất nhiệt nhưng khi thu nhập ổn thì lại lười hơn, sức ì lớn", Tú nói.

Do đó, cựu nhân viên tín dụng lại phải đổi chiến thuật, chuyển sang tuyển thêm nhân viên để giảm bớt áp lực cho nhân sự cũ. Tú nhận ra, dù thu nhập tăng nhưng năng suất của mỗi người đã đến một giới hạn nên không thể đòi hỏi hơn được. "Rất bất ngờ là biện pháp này hiệu quả khi có vừa sự cạnh tranh giữa các vị trí lại không phải đốt cháy quỹ lương. Ngoài ra, cách trả lương cứng thấp, lương sản phẩm cao cũng khiến mọi người làm việc tốt hơn", ông chủ này chia sẻ.

Ngoài ảnh cưới, Tú còn muốn mở rộng việc kinh doanh sang nhiều lĩnh vực khác.
Không hối hận vì bỏ nghề ngân hàng giữa chừng nhưng Tú thừa nhận thời gian làm việc trước đây giúp ích không nhỏ cho công việc hiện nay. Học theo các nhà băng, Tú cũng xây dựng một bộ quy trình chuẩn của studio, cho tất cả các vị trí nhân sự để tăng hiệu quả công việc, giảm thời gian và chi phí. Tương tự, anh cũng niêm yết công khai giá chụp ảnh để tạo tâm lý thoải mái cho khách hàng thay vì chọn cách làm ai hỏi mới gửi email báo giá của một số nơi.

Có trong tay một đội chụp ảnh lành nghề với 4-5 ê-kíp, mỗi tháng studio có thể nhận 50-60 bộ ảnh cưới, mang về doanh thu 400-600 triệu đồng, Tú dồn hết sức vào việc quản lý các ê-kíp và marketing thay vì chỉ chuyên tâm đi chụp. 

Anh nhân viên ngân hàng ngày trước, nay đã trở thành ông chủ với thu nhập tiền tỷ mỗi năm. Giờ đây, Nguyễn Tuấn Tú đang ấp ủ kế hoạch hợp tác hoặc sáp nhập với một thương hiệu may đo vest, áo cưới để mở rộng quy mô và bán chéo sản phẩm tốt hơn. "Quy mô của ngành này không thể bằng ngân hàng. Nhưng giống các nhà băng cách đây mấy năm thôi, nội bộ trong ngành cưới hỏi cũng đang âm ỉ chuyện mua bán sáp nhập, hợp tác để tồn tại. Mình nghĩ đây là con đường tốt để phát triển lâu dài", anh nhận định.

VNE,

Dốc hết trái tim thành lập chuỗi cafe Windmills của chàng trai 24 tuổi

Sáng lập chuỗi café Windmills (tạm dịch: Cối xay gió) là Nguyễn Đăng Phong (cựu sinh viên ĐH Mở TP.HCM). Không chỉ gây dựng một quán café, Phong đang vun đắp một “không gian thứ 3” tiếp năng lượng cho ước mơ của người trẻ Việt.

 “Dốc hết trái tim” như Howard Schultz

“Kinh doanh hoa hay bán trà đá cũng được, chỉ cần được trải nghiệm một điều gì đó!” – Bắt đầu từ khao khát dấn thân của một sinh viên năm 3, Nguyễn Đăng Phong từ bỏ ngành Công nghệ Thông tin, ĐH Mở TP.HCM, trở về Đà Lạt thành lập một hệ thống phân phối hoa giúp cải thiện giá cả cho nông dân.

Nhiệt huyết của Phong đã cuốn hút bốn bạn khác cùng đồng hành. Suốt bốn tháng, năm người đã làm việc cật lực. Nhưng “thương trường là chiến trường”, mà “người cầm cương” chỉ mới 21 tuổi, non cả kiến thức lẫn kinh nghiệm. Khi bán hoa đang sinh lời thì Phong lãnh một đòn đau vì đối tác quỵt tiền. Không cách nào đòi được 84 triệu, Phong nhận ra cuộc chơi hoa quá lớn vượt ngoài khả năng của mình.

Trong lúc bế tắc, một ý tưởng lóe lên trong đầu Phong: “Tại sao không kết hợp hoa với café?”. Ngày 1/1/2012, với 460 triệu đầu tư, cửa hàng café hoa đầu tiên của năm bạn trẻ mang tên Windmills đã ra mắt tại số 133 Phan Đình Phùng, Đà Lạt.

“Phá băng” thành phố mù sương tại vị trí tuyệt đẹp ngay trong lễ hội hoa chào mừng năm mới, mọi ánh mắt tò mò đều đổ về Windmills. Nhưng ngày đầu khai trương là một thảm họa. Thiếu và yếu kinh nghiệm quản lý, các bạn làm theo cách “vá đắp”, thấy chỗ nào hỏng hóc thì sửa cho ổn thêm. Cửa hàng chưa chỉn chu, khách uống nước bỏ quá nửa ly, loa hư không phát nhạc được. Trong 1 tháng, Phong liên tục “cắm rễ” ở Windmills từ 7 giờ kém đến 23 giờ đêm. Mỗi sáng mở mắt ra, Phong đều phải vắt óc nghĩ cách xoay đủ vài triệu để trả chi phí: Tiền thợ hồ, lương nhân viên, phí mặt bằng…

Nhưng đã quyết tâm làm thì cứ làm cho tới, năm bạn trong Ban quản trị Windmills (BQT) đặt ra khát vọng: “Đưa Windmills trở thành 1 trong 10 công ty có nền văn hóa tốt nhất Việt Nam.” Từ đó, những luật lệ ngược đời đã xuất hiện: Người làm bể ly sẽ… không phải đền tiền, doanh số lời lỗ hàng ngày được công khai tới toàn bộ 12 nhân viên… Phong chia sẻ: “Ở Windmills, nếu BQT không tiên phong làm được thì đừng bảo nhân viên hành động! Mình tin rằng, nếu để nhân viên biết mỗi giờ Windmills lời lỗ bao nhiêu đồng, thì bạn sẽ hiểu mỗi tổn hại bạn gây ra, dù chỉ là rót quá chút sữa, sẽ ảnh hưởng đến quán ra sao thì các bạn sẽ tự nhiên ý thức được, không cần ai gò ép.” Như Howard Schultz đã dốc hết trái tim để làm nên Starbucks, Nguyễn Đăng Phong đã đem trọn tâm huyết xây dựng gia đình chung trong một quán café.

Tan vỡ

Một năm sau, chính Phong và cộng sự vô tình cầm đá đập vỡ khát vọng của mình.

Mỗi ngày, BQT Windmills phải căng thẳng đối mặt với rắc rối liên miên của quán: tranh chấp với thợ, sửa máy pha café hư,… Cho dù quyết tâm lớn, nhưng những người trẻ 22 – 23 tuổi không tránh khỏi bồng bột, dẫn đến mâu thuẫn với nhân viên. Từ một nền văn hóa “gia đình”, các “anh chị em ruột” (nhân viên) bắt đầu phàn nàn về cách quản lý thiếu chặt chẽ của “cha mẹ” (BQT) suốt 3 tháng mà Phong không mảy may biết. Khi chất lượng dịch vụ của cửa hàng đi xuống, Phong mới phát hiện ra sự thật. Đau lòng ở chỗ, các bạn có quyền làm việc đó vì lỗi bắt nguồn từ chính BQT. Tháng 3/2013, ngược với ước mơ xây dựng nền văn hóa công ty hàng đầu, Phong phải cho thôi việc 5/12 người – một nửa nhân sự của Windmills. Nội bộ BQT rơi vào khủng hoảng bởi chính Phong và bốn bạn đồng hành cũng bất đồng, mỗi người ôm một tâm sự suốt ba tháng qua.

“Mình ra biển đi!” – Muốn một bước ngoặt đột phá cho nhóm, Phong đề nghị. Năm người thuê một con tàu, lênh đênh giữa biển Nha Trang. Gió biển thổi vào mọi người tâm trạng mới, để dũng cảm quay về khách sạn nói cho ra vấn đề: “Chuyện gì đang xảy ra? Tại sao mình không đi đúng mục tiêu ban đầu?” Năm người người rút ruột gan trút vào nhau những sự thật đau lòng nhất.

Phong chia sẻ: “Có lúc, mình chỉ muốn nói “mọi người đừng kể nữa” vì không khí quá nặng nề. Nhưng rồi cả nhóm đều ngộ ra, dù cãi nhau tới mấy, mọi người vẫn còn thương Windmills. Còn quá nhiều thứ tốt đẹp trên thế giới này, và chúng mình còn trẻ, chỉ mới 23, vẫn muốn sống tiếp với khát khao. Cuối cùng, tụi mình quyết định dốc hết sức xây giấc mơ Windmills một lần nữa.”

Trở lại Đà Lạt với ý tưởng “giấc mơ” sôi sục trong người, 19 thành viên của Windmills lao vào brainstorm suốt 48 tiếng. Cuối cùng, Windmills đã hồi sinh với slogan “Be the dream inside you”. (Tạm dịch: Hãy theo đuổi giấc mơ trong bạn).

Nơi những giấc mơ hát

Howard Schultz đã khởi xướng câu chuyện Starbucks không chỉ bán café, mà bán “nơi chốn thứ 3” sau gia đình và nơi làm việc. Phong và các bạn đã xây lại Windmills như một “nơi chốn thứ 3” sau gia đình và trường học, để những bạn trẻ có tinhh thần tiên phong và lãnh đạo nuôi dưỡng ước mơ. “Nếu muốn nhảy flashmob, tại sao cứ phải nhảy lén trong nhà vệ sinh? Tại sao không lao ra ngoài và biến giấc mơ thành hiện thực?” Bằng suy nghĩ ấy, Windmills tổ chức thành công chương trình flashmob tại phố đi bộ Hòa Bình với 200 bạn trẻ tham gia.

Tháng 3/2014, Windmills xuất hiện tại TP.HCM. Đập ngay vào mắt khách hàng tại Windmills quận 1 là 12 tấm ảnh chụp 12 giấc mơ của nhân viên treo ngay cửa quán: “Với tôi, không gì tuyệt vời hơn là trở thành một kỹ sư nông nghiệp” (Lý Ngọc Lâm), “Chỉ có nỗ lực thôi là chưa đủ, cần phải có đầy đủ đam mê và nhiệt huyết ta mới có thể trở thành một Barista hạng nhất!” (Đoàn Bảo Tín). Thông điệp “giấc mơ” được Phong rào chặt chẽ từ slogan đến password wifi “Dream on” (tạm dịch: Cứ mơ đi).

Phong cho biết, khách hàng mục tiêu của Windmills là những bạn trẻ, nhiệt huyết, suy nghĩ tích cực, đang tìm kiếm/theo đuổi giấc mơ.Rất khôn ngoan, Windmills chọn cách xây dựng cộng đồng khách hàng thân thiết theo mô hình kim cương. Trong một viên kim cương, mỗi nguyên tử carbon liên kết với bốn nguyên tử khác tạo cấu trúc bền chặt khó lòng đổ vỡ. Tương tự, Phong khuyến khích khách hàng tới Windmills tự kết bạn với nhau không cần sự can thiệp của BQT, tạo thành một cộng đồng quen biết bền chặt. Bằng các kế hoạch: xây phòng họp nhóm riêng, chạy khuyến mãi giảm giá cho nhóm đông người, tổ chức những buổi aucostic guitar “cây nhà lá vườn”…, Phong muốn tạo ra không khí nhộn nhịp, dồi dào năng lượng, nhiều cảm hứng; khiến khách hàng thấm nhuần suy nghĩ: “Tại Windmills, mình năng động hơn, mình tập trung hơn, chứ không ù lì như ở nhà trọ”. Dần dần, Windmills sẽ trở thành “nơi chốn thứ ba” của khách hàng.

24 tuổi, Nguyễn Đăng Phong vẫn chưa kịp cầm tấm bằng tốt nghiệp ĐH Mở TP.HCM. Phong còn bận rộn đi về giữa Đà Lạt và TP.HCM chăm lo cho Windmills. Phong và cộng sự để lại trong lòng những người đang hoài nghi thế hệ trẻ nhiều suy nghĩ. Về làn sóng cuộn trào của những người Việt chẳng có gì trong tay ngoài tuổi trẻ sôi sục khát khao, sẵn sàng dấn thân, sẵn sàng theo đuổi một giấc mơ lớn vượt tầm vóc.

Đỗ Thanh Lam

Chàn trai 9X và nghiên cứu bạc tỷ từ nấm Đông Trùng Hạ Thảo

Trong số trước, Vietnam+ đã giới thiệu về Ngô Kim Lai, chàng trai 9X là người đầu tiên nuôi trồng thành công Đông trùng Hạ thảo tại Việt Nam. Mong muốn của cậu giờ đây là sản xuất ra sản phẩm nấm Đông trùng Hạ thảo mang thương hiệu Việt, với chất lượng không thua các loại nấm của Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc và điều quan trọng là có giá cả hợp lý, để những người bình dân cũng có thể tiếp cận được với loại dược liệu quý này.

Lai muốn sản xuất ra nấm đông trùng hạ thảo mang thương hiệu Việt. (Ảnh: Lưu Văn Đạt/Vietnam+)

Trong số trước, Vietnam+ đã giới thiệu về Ngô Kim Lai , chàng trai 9X là người đầu tiên nuôi trồng thành công Đông trùng Hạ thảo tại Việt Nam. Mong muốn của cậu giờ đây là sản xuất ra sản phẩm nấm Đông trùng Hạ thảo mang thương hiệu Việt, với chất lượng không thua các loại nấm của Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc và điều quan trọng là có giá cả hợp lý, để những người bình dân cũng có thể tiếp cận được với loại dược liệu quý này.

Đi dép lê gặp đối tác, sắp vào Nhà Hát Lớn nhận giải

Trong khi trò chuyện với phóng viên Vietnam+, Lai phải năm lần bảy lượt nghe điện thoại từ những người cậu chưa hề quen biết trước đây. Người thì đề nghị hợp tác, người thì muốn đến học hỏi cách nuôi trồng nấm, mua công nghệ sản xuất nấm đông trùng hạ thảo. Nhiều người ở Hà Nội, Cần Thơ, Biên Hòa, Phú Yên, Đắk Lắk đề nghị cùng hợp tác với cậu và nhờ được tư vấn trồng nấm.

Sau khi thông tin về Lai được đăng lên mạng, hàng ngày cậu phải tiếp rất nhiều người, nhận nhiều cuộc điện thoại. Có người đến thẳng công ty nhưng không gặp Lai, họ xin số điện thoại từ nhân viên bằng được và tìm đến quán càphê Lai đang tư vấn cho khách.

Chỉ trong vòng 1, 2 giờ của buổi sáng thứ Bảy, có hai người, vốn là doanh nhân và là người có kinh nghiệm nuôi trồng nấm, tìm đến chàng sinh viên 9X này để học hỏi kinh nghiệm và đề cập đến việc chuyển giao công nghệ. Lai cho biết trong sáng hôm đó có một người đề nghị trả 500 triệu đồng đổi lấy công nghệ nuôi nấm Đông trùng Hạ thảo mà cậu vừa tìm ra.

Lai cho biết trước đó cũng đã có nhiều người tìm đến và đưa ra lời đề nghị như vậy rồi, nhưng cậu từ chối.

Vừa trở về Thành phố Hồ Chí Minh từ chuyến công tác gấp rút ra Hà Nội để gặp một đối tác, chàng giám đốc... đi dép lê này lại nhận được một lời mời trở ra Hà Nội để nhận giải thưởng của ở Nhà hát lớn Hà Nội cùng với 100 doanh nhân khác trong cả nước.

Lai luôn tỏ ra giản dị. Khi đi gặp đối tác ở Hà Nội để bàn đến việc mở đại lý, cậu vẫn mang dép lê. Cậu kể lại lúc đó thấy xấu hổ vì bị đối tác “nhắc nhở." "Người ta ghẹo giám đốc sao lại mang dép vậy. Ngay cả chính em, em cũng thấy đôi dép đó thấy ghê luôn."

Ngoài một trại trồng các loại nấm ăn và nấm dược liệu quý khác như bào ngư, nấm mối, nấm mèo, nấm rơm, linh chi, đầu khỉ... ở huyện Hóc Môn để cung cấp phôi, chuyển giao công nghệ cho bà con nông dân, Lai đang ráo riết chuẩn bị mở công ty lấy tên Nấm Ta ở quận 8, Thành phố Hồ Chí Minh.

Lai phải làm mọi thứ khi xây dựng trang trại. Chính Lai phải leo lên nóc nhà lợp lá theo hướng dẫn của một chú có kinh nghiệm cậu đón dưới quê lên.

Dù có kiến thức tốt trong việc nuôi trồng nấm, việc mở một trang trại và công ty chuyên nấm là một việc vô cùng khó khăn đối với một sinh viên nghèo. Lai chia sẻ tâm nguyện của mình với anh Lê Thanh Hiền, vốn là phụ huynh của học trò của mình. Nhìn thấy được tài năng và tâm huyết của anh chàng sinh viên nghèo này, anh Hiền đồng ý bỏ ra 300 triệu cho Lai trồng nấm. Hiện tại số tiền anh đầu tư cho Lai lên hơn cả tỷ đồng.

Sản phẩm đông trùng hạ thảo Lai trồng được khi đưa đi kiểm định ở Viện Thực phẩm chức năng Việt Nam có dược tính đạt chỉ tiêu cao hơn trong tự nhiên rất nhiều.


Mong muốn hỗ trợ bà con nông dân

Lai cho biết cậu sẽ tiến hành những dự án hỗ trợ, chuyển giao kỹ thuật trồng các loại nấm thông dụng cho bà con nông dân, trước tiên sẽ chuyển giao cho người dân ở Phú Yên, quê hương của em. Lai tiết lộ ngoài những loại nấm đang làm, cậu đang nghiên cứu nuôi trồng nấm mối, một loại nấm ăn khá đắt tiền trên thị trường hiện này. Giá bán loại nấm này lúc trái mùa có thể lên đến 1 triệu đồng/kg.

Không dừng lại ở việc nghiên cứu về nấm, Lai đang có nhiều dự án để phát triển và hội tụ các tài năng trẻ cho các bạn sinh viên có nghiên cứu thực tiễn. Cậu sẽ mời các bạn ấy về công ty của mình để hình thành một nhóm nghiên cứu. Lai sẽ trực tiếp hướng dẫn các bạn, với hy vọng giúp các bạn phát huy tài năng của mình mà có nhiều đóng góp cho khoa học hơn.

Để giúp đỡ các bạn trẻ có tài nhưng chưa tìm được chỗ đứng, Lai sẽ đưa ra nhiều đề tài nghiên cứu ứng dụng hơn nữa rồi tạo điều kiện để họ nghiên cứu.

Điều đặc biệt là thầy cô, bạn bè trong trường không hề biết Lai nghiên cứu nấm Đông trùng Hạ thảo ròng rã trong suốt ba năm đại học. Lai đã nghiên cứu một công trình khác cho đề tài tốt nghiệp của mình. Đó là phương pháp chiết tinh dầu từ hạt... thanh long.

Dù đạt điểm gần như tuyệt đối ở mức 9,4 nhưng Lai vẫn chưa hài lòng vì cậu phải dành hầu hết thời gian cho đông trùng hạ thảo. “Nếu có nhiều thời gian hơn chắc em sẽ đạt điểm cao hơn nhiều./.

Đông trùng Hạ thảo là một loại đông dược quý hiếm trên thế giới, có công dụng hỗ trợ chữa nhiều bệnh hiểm nghèo như ung thư, hiếm muộn, yếu sinh lý, tiểu đường…

Gọi là Đông trùng Hạ thảo vì vào mùa đông, nấm Ophiocordyceps sinensis bắt đầu ký sinh vào sâu non sống trong lòng đất. Đến mùa hè, nấm phát triển và nhô lên khỏi mặt con sâu nhô lên khỏi mặt đất.

Vào mùa đông, nấm mọc thành cây và bắt đầu nhô lên khỏi mặt đất và làm chết sâu non vì ăn hết chất dinh dưỡng của chúng. Mùa đông, cặp cá thể này giống con sâu, còn đến mùa hè thì chúng trông giống một loài thực vật hơn nên được gọi là Đông trùng Hạ thảo.

Vietnamnet

Người sáng lập HAIVL - Một chàng trai trẻ đầy tài năng

Nhắc đến HaiVL.com có lẽ rất nhiều bạn biết về nó, có nhiều bạn còn là “fan cuồng” nhưng có lẽ ít ai biết đến người sáng lập ra HaiVL.com. Là 1 thành viên trung thành của HaiVL.com chắc hẳn bạn rất tò mò ai là admin của website này?

Trước hết nói về HaiVL.com đây là 1 website mang tính giải trí cho mọi người, với nhiều hình ảnh và clip chia sẻ từ cộng đồng, mang đến xu hướng khá lớn về 1 vài hiện tượng 1 thời như Lệ Rơi, và nhiều bài đăng về gái đẹp Việt Nam và điển hình là Bà Tưng đều đã tạo nhiều hiệu ứng lớn đến cộng đồng mạng.

Lớn lên từ cái nôi đào tạo nhân tài – trường THPT chuyên Phan Bội Châu, tốt nghiệp loại ưu trường Đại học FPT và hiện đang giữ chức vụ giám đốc một công ty về công nghệ, chàng trai 24 tuổi Võ Thanh Quảng khiến nhiều người khâm phục không chỉ bởi tài năng mà còn sự quyết đoán, dám nghĩ dám làm.

Sinh ra tại huyện miền núi Con Cuông, ít có điều kiện tiếp xúc với công nghệ nhưng bằng tố chất thông minh, Võ Thanh Quảng đã sớm khẳng định tài năng và trở thành một trong những gương mặt trẻ có tên tuổi trong giới tin học cả nước. Quảng tâm sự: Mãi đến năm lớp 10, khi thi đỗ vào lớp chuyên Tin, Trường THPT chuyên Phan Bội Châu, em mới được làm quen với máy tính và bắt đầu học những bài học đầu tiên về tin học. Thế nhưng chỉ sau đó 1 năm, Quảng đã xuất sắc giành giải Nhì kỳ thi học sinh giỏi Quốc gia môn Tin học và liên tục dẫn đầu thành tích của đội tuyển HSG của trường trong 3 năm liền.

Với thành tích nổi bật đó, Võ Thanh Quảng đã giành được học bổng toàn phần của Trường Đại học FPT và được nhận vào làm ở Tập đoàn FPT ngay từ năm thứ 3 đại học. Trong kỳ thi tốt nghiệp đại học, đồ án của Quảng cũng là sản phẩm được đánh giá cao nhất, đạt số điểm tuyệt đối và hiện website này (place.vn) vẫn đang hoạt động tốt. Đặc biệt hơn, sau khi tốt nghiệp, Quảng được Tập đoàn FPT cử sang làm việc với đối tác tại Vương quốc Anh trong thời gian 6 tháng. “Nửa năm làm việc ở Anh là khoảng thời gian rất bổ ích đối với em, không chỉ giúp em trau dồi thêm các kỹ năng về công nghệ, tin học mà còn tạo cho em nhiều thói quen trong phong thái, tác phong làm việc một cách chuyên nghiệp mà ít có trường lớp nào chỉ dạy”, Quảng chia sẻ.

Võ Thanh Quảng trong lễ bảo vệ Đề tài của mình

Chỉ 1 năm sau khi tốt nghiệp Trường Đại học FPT, Võ Thanh Quảng đã mạnh dạn thành lập công ty riêng: Công ty CP Công nghệ APPVL Việt Nam, chuyên thiết kế, kinh doanh các sản phẩm online. Và sau 10 tháng ra mắt, website của Công ty (haivl.com) dưới sự điều hành của Quảng đã lọt top 14 website có lượng người xem nhiều nhất Việt Nam (Theo thống kê của Alexa). Với chàng giám đốc trẻ tuổi này, thông minh và tài năng thôi chưa đủ, mà còn phải có cả sự quyết tâm dám nghĩ và dám bắt tay thực hiện.

Dù sớm thành công trong lĩnh vực tin học nhưng Võ Thanh Quảng vẫn ấp ủ dự định tạo ra những sản phẩm học tin học, tiếng Anh cho những em nhỏ ở các vùng quê nghèo. “Xuất phát từ một vùng quê nghèo và ít được tiếp xúc với công nghệ, kỹ thuật nên em hiểu rất rõ những khó khăn trong việc học tâp nếu không có những sự hỗ trợ từ tin học, máy tính. Em mong những ý tưởng của mình sẽ sớm trở thành hiện thực, để mang công nghệ và những điều mới mẻ đến với các em nhỏ vùng sâu, vùng xa”, Võ Thanh Quảng tâm sự.

Nguồn internet
Sau
Thiện Tâm