Hôm nay :

Tâm sự cô nàng chủ nhiệm Thiện Tâm

Tính đến nay đã qua 10 ngày kể từ ngày HÀNH TRÌNH THIỆN NGUYỆN TRUNG THU CHO EM diễn ra. Sức lan tỏa của chương trình vẫn còn đó và nó như 1 “liều thuốc kích thích” cho những người trong Ban Điều Hành như mình phấn khích.


Những ngày qua, ngày nào cũng đọc những cảm nhận của các bạn sau chuyến đi, thật sự, vui không tả hết. Người tổ chức chương trình còn mong gì hơn thế ...! Khác với cảm nhận của các bạn, có bạn đã là thành viên trung thành và số lần tham gia với Thiện Tâm đếm không hết, có bạn mới tham gia lần đầu tiên thì cảm xúc của mình mang tên "những trăn trở ..."

Trăn trở với những thiếu sót còn diễn ra trong quá trình chuẩn bị và chạy chương trình. Trăn trở với những dự định sắp tới, trăn trở với những “tiếng sét bất ngờ” của các bạn trong Thiện Tâm sau 1 chuyến đi và thế là vắt tay lên trán suy nghĩ xem có nên mở trung tâm mai mối Thiện Tâm không? Và trăn trở với hàng vạn thứ cần trăn trở khác.

Gần 3 năm gắn bó, Thiện Tâm như 1 đứa con đứt ruột sinh ra và luôn mong rằng có thể nuôi đứa con ấy ngày 1 trưởng thành. Cảm ơn các bạn, cảm ơn tất cả mọi người đã, đang và sẽ góp gạo nuôi con cùng với mình. Hy vọng rằng Thiện tâm sẽ có các thế hệ nối tiếp.

Tri ân sâu sắc!

Bài thơ Thiện Tâm

Bài thời của Đường Nhược Vân



"Thiện Tâm thuở trao quà mái ấm
Đường Nhược Vân trướng gấm trẻ em
Trẻ con hạnh phúc nhớ em
Cụ già cho bớt nhập nhèm niềm vui

Thiện Tâm chỗ niềm vui ý nhị
Đường Nhược Vân ý nhị trẻ con
Trẻ em hạnh phúc cửa son
Cụ già làn tóc hãy còn xót xa

Thiện Tâm đến trao quà mái ấm
Đường Nhược Vân sờ sẫm nụ cười
Trẻ em con nít tính người
Niềm vui, hạnh phúc, cười tươi một nhà."


Dưới đây là bài thơ của anh Minh Phúc Phạm



“Trời mưa bong bóng phập phồng
Có ông thầy trẻ tay bồng con thơ
Thương con côi cút bơ vơ
Tay bồng tay bế, ầu ơ ví dầu
Đứa ôm cổ, đứa vuốt râu
Dỗ dành đứa khóc xoa đầu đứa la
Con này con của người ta
Vất vơ, vất vưởng thành ra con thầy
Con thầy tội lắm ai ơi
Con sinh ra đời làm trẻ mồ côi
Tật nguyền từ thuở nằm nôi
Mẹ cha mất sớm nổi trôi vỉa hè
Nhờ có mái ấm phật minh
Có thầy nuôi dưỡng chở che bao ngày
Nhờ ơn Phật tử sớm hôm
Cho con manh áo bát cơm nghĩa tình”


Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Tâm tình của 4 chàng trai

Tâm tình của "Thắng @" gửi gắm tới Thiện Tâm 

"Năm nay tôi được ăn một cái Tết Trung Thu "lạ" lắm. Lạ nhất trong 25 lần Tết Trung Thu mà tôi đã trải qua. Lạ ở chỗ là tôi đi làm tình nguyện viên ở hai tỉnh, mang bánh trung thu, sữa, mì gói ... xuống cho trẻ mồ côi, trẻ khó khăn, người già neo đơn. Những việc đó cũng chưa lạ lắm đâu nha! Lạ hơn là ở chỗ tôi đi làm những việc đó. 


Trước đây cái định nghĩa đi làm từ thiện hay là đi làm tình nguyện viên là một điều "rãnh rỗi", làm từ thiện chỉ là muốn tạo cái "tiếng" cho bản thân. Thật nực cười khi thằng tôi nó đăng ký đi. Nó "gan" ghê. Nhưng khi nó đi rồi thì "khủng khiếp" hơn định nghĩa của nó bị "thiêu rụi" hoàn toàn. TRAO - NHẬN. Một định nghĩ mới, trao một nhưng nhận gấp nhiều lần, khi bạn thấy những đứa trẻ cười toe toét thì bạn cũng sẽ cười toe toét, đi đôi với cảm giác đó còn có nghẹn nghẹn cay cay nữa. Khi thấy một bà cụ cười vui vẻ thì tôi cảm thấy thật vui. Chỉ là vui thôi nó cũng mang lại hạnh phúc rồi. Một chú tiểu mồ côi nhỏ xíu dễ thương được chùa nuôi dưỡng ngồi trong lòng bạn vui vẻ để cho bạn hướng dẫn vẽ tranh cát, lúc ấy bạn cảm thấy như thế nào, lúc ấy tôi hầu như vui đến mức chẳng quan tâm những việc xung quanh nữa, những sầu não trong công việc, những tính toán trong cuộc sống hoàn toàn biến mất. Chỉ hai ngày một đêm, đã mang lại cho tôi quá nhiều, nhiều đến mức mà tôi phải thay đổi một định nghĩa của bản thân bao lâu nay.

Thiện Tâm - Một câu lạc bộ lần đầu nghe đến, lần đầu tham gia, CLB Thiện Tâm không chỉ đem niềm vui đến trẻ mồ coi, trẻ có gia cảnh khó khăn, người già neo đơn, mà nó còn đem niềm vui đến những người tình nguyện viên chúng tôi. Cám ơn Thiện Tâm."

Tâm tình 1 chàng trai bị sét đánh sau chuyến thiện nguyện vừa rồi, cơ mà cậu ấy tâm sự "không thể đập chậu cướp hoa".


"Qua hai ngày đi với Thiện Tâm, dù là e phải trốn gia đình đề đi, dù là lần đầu đi nhưng nó vẫn để lại trong em nhiều kỉ niệm khó quên được. Tiếc là say quá không chứng kiến cảnh tối đó, chắc phải là zui lắm har mấy chị? Chúc clb Thiện Tâm ngày càng phát triển. Dù là có bị sét quánh, nhưng là hoa đã có chủ, k thể đập chậu cướp hoa, chúc ai đó hp".

Tâm tình anh chàng "hớt tóc" mong được 1 vé gắn bó với Thiện Tâm lâu dài. Thiện Tâm luôn chào đón anh ạ! Có bạn nào muốn mua vé dài hạn như ảnh không nào? 

"Sài Gòn chiều mưa ...

Những ngày qua Thắng ngồi xem, đọc và Like tâm tình của các bạn tình nguyện viên mà đôi lúc mắt rưng rưng ...


Rồi 2 ngày 1 đêm đó cũng trôi qua như vạn vật trên thế giới này, cái còn động lại là những ân tình của các bạn tình nguyện viên với các bé, các cụ. Điều đó mãi in sâu trong trái trim mình. Đã đi với vài CLB, nhưng thật sự Thiện Tâm ghi rất nhiều điểm trong tôi. Giờ thì văn nào nói hết lời mình muốn nói đây! Khó quá đi. Thôi thì cảm ơn Thiện Tâm đã xuất hiện trên trái đất này để giúp đỡ nhiều người nha, cảm ơn Siêu nhân Huyền BT đã lèo lái Thiện Tâm.

Chúc các bạn BTC và TNV thật nhiều sức khỏe, để đi giúp đỡ nhiều hoàn cảnh hơn nha. Nhân đây cũng mong được 1 vé gắn bó bới CLB lâu dài ạ. 

Tâm tình của bạn Mắt Hí gửi Thiện Tâm 

"Mấy hôm nay ngồi đọc thấy nhiều người tâm sự quá nên cũng đua đòi! Lúc đầu thì việc tham gia chỉ mang tính chất giải tỏa tinh thần vì quá áp lực (học tập, cuộc sống, gia đình ...). Gọi là đi chơi cho biết và mang danh tình nguyện ... Khái niệm tình nguyện lúc đó chỉ là "Rãnh rỗi". 


Hai ngày 1 đêm, mọi thứ diễn ra ngoài sức tưởng tượng, phải nói là mọi suy nghĩ khác hoàn toàn. Lúc mới lên xe chả ai nói ai tiếng nào, ngồi giống như đoàn tự kỷ. Vậy mà qua trưa thì lại rôm rã như quen nhau lâu lắm rồi, độ "khùng" của cả đoàn củng tăng lên dần dần. Không thể diễn tả hết được, túm cái mền là cảm ơn tất cả mọi người trong CLB kèm bác tài xế. 

Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam

Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Chuyện về cô gái đặc biệt của Thiện Tâm - Tâm sự của bạn Tha Tuki

"Có một câu chuyện, nhỏ thôi, nhưng mình muốn chia sẻ với mọi người ,nhân lúc cảm xúc còn đang nóng hổi và nhân tình còn đang rộn ràng. Câu chuyện này mình muốn kể về một người khiến mình phải suy nghĩ nhiều trong và cả sau chuyến đi này. 

Đó là câu chuyện về một cô bé nhỏ nhắn với một trái tim rộng lớn, một đôi tay gầy go thôi nhưng lại làm được nhiều thứ tưởng chừng như một người khỏe mạnh chưa chắc làm được. Chuyện bắt đầu vào cái buổi tối tại nơi xã nghèo tỉnh Long an, vào cái buổi ăn tối đậm chất miền Tây và cũng thừa chất Long An ấy, lúc mọi người đã về nghỉ ngơi, chỉ còn lại mấy anh em Du ca và mấy a bên huyện nhà Long An. Mình nghe được hai câu chuyện về cùng một người. Câu chuyện đầu tiên là của một người anh bên Hội chữ thập đỏ Long An. Người anh đã lớn tuổi nhưng luôn thích mọi người gọi một chữ Anh cho gần gũi. Anh kể cho mình về tình hình khó khan của địa phương, về hai cụ già neo đơn, một cụ đã hơn 90 tuổi và một cụ hơn 70. Anh nói trong xúc động rằng địa phương chỉ mong các nhà hảo tâm giúp đỡ cho 2 cụ một tháng khoảng mười kg gạo, rồi 2 cụ tự kiếm mớ rau mớ cá ăn qua ngày, rằng anh đã gọi điện nhờ cô bé này cố gắng kêu gọi giúp đỡ hai cụ nhưng vì điều kiện khả năng chưa cho phép nên sắn dip trung thu này, cô bé đó đã xuống và cố gắng kêu gọi giúp đỡ hai cụ được ít nào hay ít đó.


Với anh cô bé này giống như một thứ ánh sáng hiếm hoi, lúc mọi người cần đã đưa đôi tay nhỏ bé ra giúp đỡ, tạo niềm tin cho mọi người. Câu chuyện thứ hai cũng diễn ra ngay sau lúc đó, là câu chuyện của một anh thành viên Du ca đã tâm sự với tôi, về một người mà anh coi như là em gái, một cô bé có trái tim bao la và nghị lực phi thường. Dù sức khỏe không được tốt nhưng vẫn luôn cố gắng, luôn nỗ lực hết mình góp công sức của mình mang lại bao nhiêu những nụ cười cho người, cho đời. Theo cảm nhận của mình thì nếu mọi người biết người anh này là ai thì mọi người sẽ thấy những lời anh nói trên dành cho một người thì quả là rất sa xỉ. Câu chuyện thứ ba tôi được nghe từ một người hết sức gắn bó với cô bé này, mà qua đó tôi được biết về cô ấy như một người con giàu nghị lực, biết thương yêu lo lắng cho gia đình bố mẹ, biết tự lo cho bản thân mình, dù không mấy dư dả, dù có khó khan cũng vẫn luôn vui vẻ, tươi cười, kiểu như nghèo tiền nghè bạc chứ không nghèo tình cảm. Và câu chuyện sau cùng mình được nghe là của một thành viên Thiện Tâm, câu chuyện về một cô gái đã khiến một người nhút nhát như bạn ấy trở nên hoạt bát hòa đồng và vui vẻ như ngày hôm nay. Đó là những điều mà một cô gái bé nhỏ đã là được đấy các bạn ạ. Bạn ấy đã dùng nụ cười và trái tim của mình để thắp lên nụ cười và trái tim của nhiều cuộc đời như thế đấy. 

Các bạn hãy lun ở cạnh ủng hộ và tiếp sức cho bạn ấy nhé, vì thật ra mình nghĩ tất cả chúng ta ở đây đều góp phần là động lực để cô ấy cố gắng đó. Hi, chắc các bạn biết mình đang nói đến ai phải không nè, chính là cô bé chủ nhiệm dễ thương của các bạn đấy.

Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam

Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Cuộc đời là những chuyến đi - Tâm tình của Pé Út


Đối với Tôi những hành trình mà Tôi đã trải qua trong suốt 2 năm qua mỗi chuyến đi là mỗi trải nghiệm mới, mỗi con người mới, mỗi địa danh mới, mỗi tình cảm mới ... Nói chung là rất rất nhìu nhìu điều làm Tôi khó quên ở nhưng nơi mà Tôi bước đến.

Và ngày hôm nay tròn 2 năm Tôi bước chân vô Tp.HCM này và trải qua 3 dịp tết Trung Thu vắng nhà. Nhưng mà ko đón nhận được thứ này thì ta lại đón nhận 1 thứ khác. Trung thu năm nay 2 con người ẩn trong Tôi hình như xuất hiện, tạo được sự ngạt nhiên cho mọi người. Lần đầu tiên đóng 1 vai diễn mà trái với sự thật như thế: Chị Hằng kia sao "vừa đen, vừa xấu lại vừa lùn" "Cảnh ấy, tên này đó hồi xưa" "Cái nắng ngày nay đã thay đổi" "Chị hằng khác lắm với lúc xưa". Tuy diễn không hay nhưng dù sao cũng mang lại niềm vui, tiếng cười cho các em nhỏ ở nơi đây, để các em có 1 tết Trung Thu ý nghĩa thì đó là niềm hạnh phúc rất lớn đối với Tôi.


Khác với những chương tình khác Tôi không hề đụng chạm tới các bạn, nhưng với chuyến đi này Tôi đã thử nó vì quá vui mà Tôi vượt qua giới hạn cho phép của mình. Nhưng Tôi ko sao cả và mọi người hầu như ai cũng hỉu lầm, hì hì. Cũng chính nhờ lúc này mà Tôi cảm nhận được nhìu tình cảm của mọi người, ai cũng nhiệt tình, đối xử rất chân thành. Hai ngày 2 tỉnh với biết bao trải nghiệm, phượng tiện gì cũng thử cả từ chiếc xe bus, đi phà, lết bộ 1 cây số, chạy xe đạp mi ni của lũ trẻ rồi lại lết bộ 2 cây số, rồi ngồi đi xe máy, sáng ra lại lết bộ 8 cây ra chỗ đón xe (hên là em quá giang được ko đi bộ nhìu bằng các anh các chị, hihi). Từ xe bus tới xe chở heo (chị huyền bảo thế nhaz) .... đa phương tiện lun. Trong chuyến đi này Tôi cũng có những lúc ko được bình thường, nói cũng nhiều, hành động cũng ko ít táo bạo (đi dựt mất túi bánh tráng trộn của m.ng ăn ko thương tiếc). Thấy lỗi nhất là đưa ba lô nặng chắc cũng 15kg của mình cho anh Long mang đi mà còn đi bộ, còn mình thì lại phè phỡn ko cầm gì leo lên xe quá giang đi, huhu. Nếu Út có gì phạm lỗi hay có gì gì méc lòng ai thi mong là sẽ nhận được sự hoan hỷ, bỏ qua cho Út nhé!

Cảm Ơn các anh các chị rất nhìu, đặc biệt là chị Huyền BT người cho em cơ hội này.
Iu cả nhà nhìu nhìu.

4 chữ cho Thiện Tâm_ Nơi trái tim lên tiếng : " Đẹp - Điên - Độc - Đỉnh" (sưu tầm hí hí).

Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam

Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Tâm tình của bạn Gấu


"Đã qua 3 cái Trung Thu rồi Thiện Tâm nhỉ! Từ lúc còn chân ướt chân ráo bước vào ngôi trường ấy, tôi đã gặp những người làm thay đổi con người tôi. Một bà chị nhỏ nhắn Core Dual, 1 ông già trẻ con tướng xêm xêm, 1 thằng đẹp trai cao lớn. Tao nhớ mày quá Bảo Tùng Nguyễn à! Nhớ 1 đêm tiền trạm đầy mưa gió, nhớ những lúc 2 thằng cùng chia sẻ 1 ly sinh tố T_T, nhớ lắm, nhớ da diết khoảng thời gian đó.


Rồi lúc cả 4 bồng bột với những suy nghĩ thành lập CLB, có được gọi là tuổi trẻ ko nhỉ, vì gì mà hằng ngày mất hàng giờ ngồi bờ kè chỉ để suy nghĩ ra 1 cái tên Soft Feather, Soft Skill, lông vũ lông lá gì đó. Chả hiểu, mà nghĩ lại thì bây giờ có lớn hơn hồi đó bao nhiêu đâu. Cứ tưởng thời gian sẽ dừng mãi tại 1 thời điểm mà con người cảm nhận được hạnh phúc nhiều nhất. Tuy nhiên thời gian cứ thế, vô tình, lạnh lùng trôi nhanh, chẳng cho 1 ai được quyền nhớ đến, hay hối tiếc về những chuyện đã qua. Giờ chúng ta đã lớn, tất cả đều có con đường riêng của mình! Nhưng tao vẫn nhớ lắm!

Từ khi bước vào Thiện Tâm, tôi có 1 định nghĩa khác về tình yêu. Đó là, tình yêu sinh ra không tự mất đi, mà chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác :)). Hình như điều ấy đúng. Tình yêu trước kia khi mới chập chững bước vào Thiện Tâm, nó như là tình yêu của tuổi trẻ, bồng bột lắm, ngây ngô lắm, khiến người ta cuốn mình với bao khát khao cháy bỏng, và theo đuổi tình yêu đó bằng tất cả niềm đam mê và sức lực. Rồi thời gian thấm thoát trôi nhanh, tình yêu thì vẫn còn, nhưng sự mãnh liệt đó liệu có còn vẹn nguyên theo năm tháng. Mọi người không còn khao khát gặp nhau nhiều như thưở ban đầu. Đương nhiên rồi, gặp nhau mãi thì chán chết. Và có lắm lúc tôi tưởng, sự mãnh liệt ấy, khao khát năm ấy, cùng tình yêu năm ấy đối với Thiện Tâm đã biến mất. Nhưng tôi đã lầm, hóa ra, tình yêu đó, nó chỉ già đi, nó bớt nóng bỏng hơn, nhưng âm ỉ và ấm áp. Giống như của 1 đôi vợ chồng đã gắn bó với nhau qua nhiều năm tháng, khi thỉnh thoảng có những yêu thương âm thầm, thi thoảng lại cãi vã vì những chuyện ko đâu. Vậy là mình đã kết hôn với Thiện Tâm này 3 năm rồi sao???

Nhanh quá, nhanh đến nỗi chẳng kịp rùng mình nhìn lại. Bây giờ tôi ở đây, nhìn những con người mới, như tôi khi ấy, như mới bước vào 1 tình yêu đầu đầy đam mê, đầy ước vọng. Tôi hy vọng, những người trẻ ấy, cũng gắn bó, cũng để tình yêu đối với CLB này già đi, và mặn nồng như tình cảm của tôi đối với CLB bây giờ. Xin cảm ơn, tất cả những người trẻ!"

Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam

Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Lời tâm tình của 2 bạn nam

Tâm tình của bạn Bảo Phan - Nhân vật vào vai chú Cuội trong vở kịch trung thu.

Mùa Trung Thu Ý Nghĩa 2 ngày 1 đêm ... 


Lần đầu tiên tham gia vào @CLB Thiện Tâm với chuyến đi từ thiện ý nghĩa - vui - hạnh phúc - đầy tình yêu thương. Chắc sẽ không bao giờ quên mùa Trung Thu này. 

Chúc CLB phát triển hơn nữa, lớn mạnh hơn nữa để chia sẻ tình yêu thương đến những hoàn cảnh thiếu may mắn trong cuộc đời này...

Tâm tình của bạn Nam Thành Đô


"Vỏn vẹn 2 ngày cùng ăn cùng ngủ rồi cùng thiện nguyện nhưng chắc sẽ là kỷ niệm mà mình nhớ nhất của tuổi 20 này. chúc CLB Thiện Tâm ngày càng lớn mạnh ngày càng có nhiều chương trình hơn nửa cùng mang yêu thương đến với nhiều người."

Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam


Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Tâm sự của bạn Đường Mộng Diệp

Cho chuyến từ thiện Thiện Tâm: Trung Thu cho Em ngày 6 và 7/9/2014

Trung Thu mát mẻ, và cũng rất ấm áp. Chiếc xe khách màu xanh tươi đẹp 2014 mang những người trẻ tuổi nhiệt huyết và lượng lớn quà tặng, quần áo cũ mà chúng tôi quyên góp thời gian qua, cùng nhiều bánh kẹo, hiện vật, lồng đèn về vùng quên Long An và chùa Phật Minh (Bến Tre) tặng cho các em nhỏ và hoàn cảnh khó khăn.

Thật sự là một mùa Trung Thu khó quên. Đi lần này mình vẫn là diễn viên kịch kẹo, Ngộ Không áo phông quần ngắn sọc đỏ bá đạo nhất mọi thời đại, nhờ vậy mà nụ cười nhân lên gấp bội, các bé cười, các cô cười, những người dân quanh năm sống khắc khổ cùng cười, cả những người anh em trong đoàn nữa, ai cũng cười hả hê dù rất mệt vì đã xách nhiều đồ nặng, đi bộ đoạn đường đất gập ghềnh rất dài.


ui vì những anh em nhiệt tình tại ấp Ba, Ủy ban nhân dân xã Tân Thành, Long An đã cùng Thiện Tâm chúng tôi tạo điều kiện tốt nhất để để trao quà đến các hoàn cảnh, bên cạnh đó là chỗ ngủ đêm cho anh em (Chỗ ngủ sạch sẽ, phòng tắm tiện lợi, dù điều kiện địa phương cũng khó khăn về nước, muỗi, ...), cũng như bữa ăn thân mật tối ngày 6 (và em đã say).

Chuyến đi này thật sự nhiều cảm xúc, không thể nói thành lời, chỉ có cảm ơn mọi người rất là nhiều. Bên những người anh em lâu năm, những người bạn mới, có anh, em, cô bé mập dễ thương, người chị siêu thị, bạn nam Ân mập tươi tắn, có đôi tay ấm áp an ủi khi tôi khóc, có anh bạn cao lớn đã bế tôi lên phòng, có người anh tận tình chăm sóc khi tôi say, có bạn V chạy lên chạy xuống lo bông băng thuốc đỏ cho tôi, có anh hớt tóc say rụ ngủ ngồi, sư phụ cùng say rụ với đệ tử, nhớ có chị Du ca tên gian bựa bậy bạ, ... Mỗi chuyến đi có vui, có buồn, có thành công cũng có những thiếu sót và mất mát không thể tránh khỏi. Nhưng thật lòng cảm thấy đã có 2 ngày thật sự vui vẻ và ý nghĩa, bên em mới 16 tuổi, bên Thiện Tâm và bên những em nhỏ ngây thơ nơi quê nghèo.

Mong là chúng ta sẽ còn gặp lại nhau trong những Thiện Tâm sau, sau nữa. Mong mọi người sẽ nhớ Ngộ Không, chị 16 tuổi, nhỏ đâm bang bậy bạ, nhớ nhỏ kể chuyện cây đít béo.

Mọi người add FB em nhé Đường Mộng Diệp, rảnh rang cà phê cà pháo chém gió đủ thể loại cũng vui ạ. 

Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam


Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Tâm tình của bạn Vĩ Hà Tô

Nói sao giờ ta? 2 ngày 1 đêm, 1 chuyến đi khá dài, khá mệt mỏi, khá là vui, thực ra ngày trước đó e cũng đi xa rồi hôm sau đi với clb mình luôn, khá là buồn ngủ nhưng thấy mọi người trong Thiện Tâm quẩy vui quá nên e cũng tỉnh ngủ theo. Cuộc đời là những chuyến đi bất tận. Đâm ra xuống tới Long An mà phải đi bộ mòn mỏi. Đêm thì hiến máu nhân đạo cho lũ muỗi đói, ngày thì mang lại tiếng cười cho các em nhỏ mang lại những shots hình đẹp cho mọi người, cơ mà hình em thì xấu quắc quá nhọ cho đội bán cọ bù lại vào điều đó khi nhìn hình mọi người và các em nhỏ mình lại thấy vui. Những bức ảnh đẹp không thì không biết nhưng quậy thì thôi. Khả năng bon chen chụp hình của mọi người cũng thật bá đạo, thấy máy ảnh là làm đủ trò :). 


Đây cũng là lần thứ 2 em đi với clb mình thôi nên phải nói là sáng thứ 7 rất là bỡ ngỡ cứ như tự kỉ ngồi 1 mình chơi 1 mình với cái máy ảnh rồi đi kiếm góc chụp, tự xem. Cơ mà gần tới lúc chạy chương trình thì lại thân từ từ đến tối thì quậy banh chành cái xã luôn :)) Cảm ơn chương trình của Thiện Tâm đã mang mọi người đến gần nhau hơn, mang lại tiếng cười cho mọi người và trẻ em cũng như mang đến em nhiều bạn mới (mà chủ yếu bạn add friend để đòi hình). Túm cmnr váy lại là 1 chương trình ý nghĩa"

Chia sẻ của Vĩ Hà Tô sau chuyến tham gia hanh trình TRUNG THU CHO EM 2014. Cảm ơn bạn rất nhiều, mong sao bạn sẽ mãi gắn bó với Thiện Tâm như thế nhé.


Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam


Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Trung Thu cho tôi - Tâm sự của bạn Dino Tran

Gắn bó với Thiện Tâm đã ba mùa Trung Thu nhưng đây là cái “Tết đoàn viên” có ý nghĩa nhất trong 21 năm qua. Công việc thì nhiều, người thì ít nhưng tất cả các chiến sĩ đều xông xáo, hăng hái làm việc chẳng cần ai phải nhắc phải gọi và mệt thì mệt mà mần vẫn mần .


Có một câu hát cứ văng vẳng như một nỗi ám ảnh trong tâm trí “con ải con ai, không phải con Thầy, Thầy cũng nuôi luôn”. Các em có thể quá nhỏ để có thể hiểu hết nỗi đau trong câu hát của mình, hay là em đã mặc định nó là một cái lẽ thường tình trong cuộc sống của em?! Tôi không biết, nhưng câu hát và gương mặt các em vô tư trong chính cái lỗ hổng của cuộc đời mình làm người nghe như chúng ta phải thắt lòng, se dạ! “Đoàn viên” có lẽ là một danh từ xa xỉ đối với các em, nhưng mong sao các em luôn được bình an và mỗi mùa Trung Thu đi qua sẽ luôn nhận được nhiều sự quan tâm của xã hội, để bù đắp cho những mất mát chẳng thể nào thay thế được.

Chuẩn bị “Trung Thu cho em” nhưng có lẽ nó giống như cho bản thân mình nhiều hơn. Cho mình một cơ hội nhìn lại và cảm ơn cuộc sống may mắn của mình với Gia Đình hạnh phúc, bình an. Cho mình một cơ hội san sẻ những yêu thương mình dư đầy cho các em. Cho mình một cơ hội dốc sức trẻ tung hoành để không bao giờ hối hận. Chẳng ai biết các Tết Trung Thu tiếp theo mình có còn được đoàn viên với gia đình hay không, nên nếu như hôm nay còn cơ hội xin đừng ai ngại đường xa, mưa gió mà hãy về quay quần với Gia Đình.

Chúc bạn, một người quen xa lạ cùng quê, hãy thanh thản mà ngủ cho tròn giấc dài kia. Dù cho bao nhiêu mùa Trung Thu có đi qua nữa thì hãy yên tâm rằng mọi người sẽ luôn nhớ đến bạn, một chiến sĩ thầm lặng đến đau lòng.

Chúc CLB Thiện Tâm và các bé Trung thu vui vẻ, đoàn viên cùng Gia Đình!"


Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam

Thiện Tâm - Nơi trái tim lên tiếng

Tâm sự của bạn Tha Tuki

Hai ngày, một đêm với quá nhiều cảm xúc và kỉ niệm ! ^^. Nhưng điều lưu lại trong lòng mình nhất đối với Thiện Tâm chính là nụ cười của các bạn. Cười dù phải đi bộ cả đoạn đường dài, cười dù cho rất là mệt mỏi, cười dù bị dựng dậy lúc nửa đêm, nhưng đặc biệt nhất chắc là nụ cười lúc các bạn mang lại niềm vui cho các nhỏ ... !! 

Nhí nhảnh nhất chắc là khả năng tự sướng và khả năng tập trung trước ống kính nhanh hết mức có thể dù là đag làm gì (dễ thương dễ sợ). Chuyến đi này, hay nói chung là những chuyến đi như thế này sẽ mang các thành viên lại gần nhau hơn và mang Thiện Tâm đến gần với những việc làm ý nghĩa mà các bạn đang làm hơn. 

Hãy lưu giữ nhưng cảm xúc, giữ lửa và giữ những nụ cười này nhé. Để mang lại những cảm xúc, thắp sáng niềm tin cho nhiều những nụ cười khác !!!! :')

Nếu bạn muốn chia sẻ cảm xúc của mình, hãy gửi về cho Thiện Tâm qua các kênh sau:
Gửi qua email: info@thientam.org
Inbox qua fanpage: https://www.facebook.com/CLBThienTam

Thiện Tâm - Nơi trái tin lên tiếng

Buông

Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!

HÃY ĐỌC KHI BẠN ĐANG MUỐN BUÔNG XUÔI VÀI THỨ


Câu chuyện 1:

Một cô gái đến tìm một nhà sư, cô hỏi:

- Thưa thầy, con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.

Nhà sư đưa cho cô gái 1 cốc nước và bảo cô cầm, đoạn ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc,nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng,cô buông tay làm vỡ cốc.

Lúc này nhà sư từ tốn nói:

- Đau rồi tự khắc sẽ buông!

Vấn đề là, tại sao phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?

Câu chuyện 2:

Một chàng trai đến tìm nhà sư , anh hỏi:

-Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con mệt mỏi vô cùng.

Nhà sư đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.

Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon. Lúc này nhà sư từ tốn nói:

- Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!
Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi còn có thể làm cho nó tốt đẹp lên.

Bài học rút ra: Trong cuộc đời vốn phức tạp này, chỉ có ta mới biết lúc nào nên cầm lên & bỏ xuống chuyện của chính mình.

- Tuệ -
Sưu tầm bởi Thiện Tâm

Giá trị đích thực

Trong giáo đường, một hôn lễ đang được tổ chức.

Linh Mục xuất hiện với tờ 100 dollars còn mới trên tay và nói: “Có ai muốn được tờ tiền này không?”. Không có tiếng trả lời.


Linh Mục nói: “Đừng xấu hổ, ai thích thì hãy giơ tay lên”. Một phần ba số người có mặt ở đó giơ tay. Linh Mục vo tròn tờ tiền lại rồi hỏi: “Bây giờ có còn ai thích sở hữu nó nữa không?”

Vẫn còn người giơ tay, nhưng đã ít đi một nửa.

Linh Mục vứt tờ tiền xuống đất, giẫm chân lên rồi nhặt lại. Tờ tiền vừa bẩn vừa nhàu nhĩ. Ông lại cất tiếng hỏi: “Còn ai thích nữa không?”

Chỉ còn một người giơ tay... Cha cố mời anh ta lên phía trên, trao cho anh tờ tiền và nói anh ta là người duy nhất đã giơ tay cả ba lần.

Lập tức mọi người trong giáo đường đều cười to nhưng Linh Mục ra hiệu yên lặng. Ông quay sang nói với chú rể:

“Hôm nay con cưới một cô gái con yêu nhất đời. Nhưng giống như tờ tiền này, năm tháng trôi qua cộng thêm vất vả với gia đình, con cái... cô ấy sẽ không còn xinh đẹp như bây giờ. Nhưng thực tế, tiền vẫn là tiền, giá trị của nó chẳng hề thay đổi. Hy vọng con giống như chàng trai này, luôn hiểu giá trị và ý nghĩa đích thực, đừng vì vẻ bề ngoài mà đánh mất mọi thứ.”

Thiện Tâm sưu tầm,

Mẹ xin lỗi vì chỉ còn một mắt

Con dù lớn vẫn là con của Mẹ
Đi hết đời này lòng Mẹ vẫn theo con

Mẹ tôi chỉ còn một bên mắt. Tôi ghét điều đó, và vì thế tôi ghét luôn cả mẹ. Mẹ có một cửa hàng ọp ẹp ở khu chợ tồi tàn, lượm lặt đủ các loại rau cỏ lặt vặt để bán. Bà làm tôi xấu hổ. 

Một ngày kia ở trường tôi có sự kiện đặc biệt, và mẹ đã đến. Tôi xấu hổ lắm. Tôi nhìn mẹ với ánh mắt rất căm ghét rồi chạy đi. Ngày hôm sau đến trường, mọi người trêu chọc tôi: “Ê, mẹ mày chỉ có một mắt thôi à?”.

Tôi ước gì mẹ biến mất ngay khỏi thế giới này, vì vậy tôi nói với bà rằng: “Mẹ, tại sao mẹ chỉ còn một bên mắt thôi? Mẹ sẽ chỉ biến con thành trò cười cho thiên hạ. Sao mẹ không chết luôn đi?”. Mẹ tôi không phản ứng. Tôi nghĩ mình quá nhẫn tâm, nhưng lúc đó cảm giác thật thoải mái vì tôi nói ra được điều muốn nói suốt bấy lâu.

Đêm hôm ấy...

Tôi thức dậy, xuống bếp lấy cốc nước. Mẹ đang ngồi khóc trong đó, rất khẽ, cứ như bà sợ rằng tiếng khóc có thể đánh thức tôi. Tôi vào ngó xem mẹ thế nào rồi quay về phòng. Chính vì câu tôi đã thốt ra với mẹ, nên có cái gì đó làm đau nhói trái tim tôi.

Ngay cả vậy chăng nữa, tôi vẫn rất ghét mẹ. Tôi tự nhủ mình sẽ trưởng thành và thành đạt, bởi vì tôi ghét người mẹ vừa nghèo, vừa chỉ còn có một mắt.


Rồi tôi lao vào học. Tôi đỗ vào một trường đại học danh tiếng với tất cả sự tự tin và nỗ lực. Tôi rời bỏ mẹ đến Bắc Kinh.

Tôi kết hôn, mua nhà và làm cha. Giờ đây, tôi là một người đàn ông thành đạt và hạnh phúc. Tôi thích cuộc sống ở thành phố. Sự náo nhiệt, sôi động giúp tôi quên đi hình ảnh người mẹ tội nghiệp.

Cho tới một hôm, người tôi không mong đợi nhất đã xuất hiện trước cửa nhà. Mặt tôi tối sầm lại, tôi đã lạnh lùng hỏi người đàn bà đó: “Có chuyện gì không? Bà là ai?”. Đó là mẹ tôi, vẫn dáng người còm cõi và gầy gò ấy, vẫn là người phụ nữ với đôi mắt không hoàn thiện ấy.

Đứa con bốn tuổi của tôi nhìn thấy bà, nó đã quá sợ hãi, chạy núp vào một góc nhà. Tôi vờ như không nhận ra bà, nhìn bà giận dữ rồi nói: “Bà là ai, tôi không quen bà”. Tôi đang tự lừa gạt mình và thực sự từ bao lâu nay tôi vẫn tự lừa mình như thế. Tôi cố quên đi cái sự thật bà là mẹ tôi. Tôi luôn muốn trốn tránh sự thật này. Tôi đuổi bà ra khỏi nhà chỉ vì bà khiến đứa con gái nhỏ của tôi sợ hãi.

Đáp lại sự phũ phàng ấy, người đàn bà tiều tụy kia chỉ nói: “Xin lỗi, có lẽ tôi đã tới nhầm địa chỉ”, và rồi bà đi mất.

“May quá, bà ấy không nhận ra mình” - tôi thầm nhủ. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm, tự nói với mình rằng sẽ không bao giờ quan tâm hoặc nghĩ về bà.

Một ngày, tôi được mời về trường cũ để gặp mặt nhân kỷ niệm thành lập trường. Tôi nói dối vợ rằng sẽ đi công tác mấy hôm.

Sau buổi họp mặt, tôi lái xe đi ngang qua ngôi nhà mà tuổi thơ tôi đã từng gắn bó - một cái lều cũ rách, lụp xụp, ẩm ướt. Bây giờ nó vẫn thế. Tôi xuống xe và bước vào. Tôi thấy bà nằm ở đó, ngay giữa sàn đất lạnh lẽo, trong tay ba có một mẩu giấy. Đó là bức thư bà viết cho tôi.

“Con trai yêu quí của mẹ!

Mẹ nghĩ cuộc đời này mẹ đã sống đủ. Mẹ sẽ không thể đến thăm con thêm lần nào nữa, nhưng mẹ có quá tham lam không khi mong con trở về thăm mẹ dù chỉ một lúc? Mẹ nhớ con nhiều, và cũng rất vui khi nghe tin con đã trở về thăm lại lớp cũ. Mẹ đã rất muốn tới trường chỉ để nhìn thấy con. Nhưng mẹ đã quyết định không đến, vì con.

Mẹ xin lỗi vì mẹ chỉ có một mắt, có lẽ mẹ đã làm con thấy hổ thẹn với bạn bè.

Con biết không, hồi còn rất nhỏ, con bị tai nạn và vĩnh viễn mất đi một bên mắt của mình. Mẹ không thể đứng nhìn con lớn lên với khiếm khuyết trên khuôn mặt đáng yêu, vì vậy, mẹ đã tặng nó cho con.

Mẹ rất tự hào vì con trai mẹ có thể nhìn trọn thế giới mới có một phần của mẹ ở đó, mẹ chưa bao giờ buồn vì con hay bất cứ điều gì con đã làm. Con đã từng ghét bỏ hay tức giận mẹ, nhưng mẹ biết, trong sâu thẳm từ trái tim, đó là bởi vì con cũng yêu mẹ.

Mẹ rất nhớ khoảng thời gian khi con trai mẹ còn nhỏ, khi con tập đi, khi con ngã hay những lúc con chạy loang quanh bên mẹ. Mẹ nhớ con rất nhiều, mẹ yêu con, con là cả thế giới đối với mẹ”.

Thế giới quanh tôi cũng như đang đổ sụp. Tôi khóc cho người chỉ biết sống vì tôi.

Thiện Tâm sưu tầm,

Một trong những video cảm động nhất về Mẹ

Người ta ví "ngôi ngữ trần gian là túi rách, chứa sao đầy hai chữ Mẹ Yêu".


Video dưới đây được làm dựa trên một câu chuyện có thật và nó đã lấy đi không ít nước mắt của người xem.


Thiện Tâm,
Sau
Thiện Tâm